Có ai nhìn thấy nơi nào đang bán nụ cười
Xin tag tên tôi, tôi đến mua niềm vui với
Ai đang tìm kiếm nơi nào không chứa muộn phiềnQua đây đi chung
Giấu yêu thương ở đâu để một sớm mai em không thể tìm
Cất nỗi cô đơn kia ở đâu để chẳng cần ai đến ủi an
Chiếc lá úa chia xa lìa cành rớt rơi trên vai áo ai
Yêu thương đã đến mùa tàn phai
Cứ thế hai ta rời xa xé đôi câu hứa tìm về hai ngả
Một người đứng giữa ngã tư đường nhìn một người đi cầm trọn yêu thương
Trả tia nắng về với hoàng hôn, bóng đêm là lúc kỷ niệm chạy trốn
Giọt nước mắt tan vào sau những nụ hôn
Có một người yêu một người
Dẫu thế gian mà quay lưng thì vẫn còn tôi
Nhưng đến một ngày người phải đứng sau tấm lưng người kia
Là tôi
Giấu yêu thương ở đâu để một sớm mai em không thể tìm
Cất nỗi cô đơn kia ở đâu để chẳng cần ai đến ủi an
Lau khô dòng nước mắt đắng đang ngưng đọng trên khoé mi quên chưa giấu đi
Con tim không ngăn nổi lý trí
Cứ thế hai ta rời xa xé đôi câu hứa tìm về hai ngả
Một người đứng giữa ngã tư đường nhìn một người đi cầm trọn yêu thương
Làn hơi giá buốt sớm mùa đông nhẫn tâm quạnh khô đôi dòng máu nóng
Sao vẫn chưa thôi ngóng trông
Đừng tin vào những lời hứa khi đã nói sẽ ở bên nhau chẳng rời xa
Yêu dấu ắt sẽ quay về và giờ xin lỗi vì em không thể
Ngày mai khi bình minh vừa lên cũng chẳng còn ai để mà nhớ đến
Không giữ được thì thôi ta đành quên
Rồi cứ thế anh đi thật xa, bước chân khi ấy chẳng còn vội vã
Chẳng muốn níu kéo thêm gì, ừ thì đứng đấy nhìn người ta đi
Ngày bình yêu còn chưa được lâu, gió đêm mưa cuốn trôi vạn yêu dấu
Tổn thương đang mang liệu ai thấu
Rồi cứ thế hai ta rời xa xé đôi câu hứa tìm về hai ngả
Người đứng phía cuối con đường lặng nhìn yêu thương hoà vào màn sương (tan vào màn sương)
Trả tia nắng về với hoàng hôn bóng đêm là lúc kỷ niệm chạy trốn (huh)
Vệt nắng cuối xoá nhoà bóng anh rời xa
Chẳng biết giữ trong lòng hay đem chôn vùi
Ngày mai khi bình minh vừa lên cũng chẳng còn ai để mà nhớ đến
Không giữ được thì thôi ta đành quên