One, two, three, yah
Dường như em đã quên khi anh chẳng ghé qua (anh chẳng ghé qua)Cùng thật nhiều lý do nhưng anh chọn nói ra (anh chọn nói ra)
Rằng anh không còn niềm tin vào tình yêu dù cho em đang bên cạnh
Người đàn ông mà em yêu dù giông bão em vẫn đứng ngay bên cạnh
Nếu em biết rằng mai sau
Ta chẳng bên nhau, có gì để mất?
Và nếu em không để ai đau
Vậy thì ai lau hai dòng nước mắt?
Vì em không là gió, em không là mưa
Em không là giọt nắng ban trưa đọng trên mái nhà
Em không là đất, em không là cây
Em sẽ không ở mãi nơi đây đợi anh mỗi ngày
Dường như anh đã quen với những ngày có em (những ngày có em)
Chẳng cần đi hái sao nhưng anh lại có em (anh lại có em)
Người mà anh thầm mong ước vì em cần anh trước
Em vẫn vậy
Chỉ là anh chẳng nhìn thấy mình may mắn đến biết mấy
Anh vẫn vậy
Nếu em biết rằng mai sau
Ta chẳng bên nhau, có gì để mất? (Có gì để mất)
Và nếu em không để ai đau
Vậy thì ai lau hai dòng nước mắt?
Em không là gió, em không là mưa
Em không là giọt nắng ban trưa đọng trên mái nhà
Em không là đất, em không là cây
Em sẽ không ở mãi nơi đây đợi anh mỗi ngày
Eh heh
Em không là gió, em có thể rơi
Khi em chạm mặt đất chơi vơi, mình anh đứng nhìn
Em không trẻ mãi, không có thời gian
Không mong cầu một chút yêu thương từ anh nữa
Nếu em biết rằng mai sau
Ta chẳng bên nhau, có gì để mất?
Và nếu em không để ai đau
Vậy thì ai lau hai dòng nước mắt?
Em không là gió, em không là mưa
Em không là giọt nắng ban trưa đọng trên mái nhà
Em không là đất, em không là cây
Em sẽ không ở mãi nơi đây đợi anh mỗi ngày
Nếu em biết rằng mai sau
Ta chẳng bên nhau, có gì để mất?
Nếu em không để ai đau
Vậy thì ai lau hai dòng nước mắt?
Nếu em biết rằng mai sau
Ta chẳng bên nhau, có gì để mất?
Nếu em không để ai đau
Vậy thì ai lau hai dòng nước mắt?